Pages

About

NHEN LẠI ƠN CHÚA NƠI NHÀ TÙ BẢO LỘC. ( Phần 2).

Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

Ngày thứ nhất trong tù tại trại giam Bảo Lộc, Chúa đã cho tôi vượt được cái ải của " Đại Bàng". Cái ải này là thập tử nhất sinh, nếu Đức Chúa Trời không gìn giữ thì khó lòng mà tránh khỏi bầm dập thân thể, nhiều người bị bệnh hậu chỉ vì khi ở tù bị đánh quá nhiều! Chúa cho tôi bị bắt nhiều lần, nhưng chưa khi nào bị đánh nhừ tử như tôi từng thấy nhiều người đã bị trước mắt tôi. Chúa có thương xót và thật tốt lành. 

Qua cái ải thứ nhất, giờ tâm lý tôi được thư giản đôi chút, tôi quyết định ngày đầu tiên trong tù này, tôi sẽ kiêng ăn cầu nguyện, vì tôi biết rằng tôi " đánh trận, chẳng phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ quyền, cùng thế lực, cùng vua chúa của thế gian mờ tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời" ( Ê-phê-sô 6:12). 
Chúng ta phải biết rõ đằng sau những sự bắt bớ, đằng sau những đàn áp tôn giáo đều có bàn tay của sa-tan và các tà linh chống Chúa, cho nên đừng bao giờ dùng sức mạnh của cơ bắp, mà phải chiến đấu và chiến thắng bằng quyền năng của sự cầu nguyện. Trong những thời điểm như vậy Chúa sẽ chiến đấu thay cho chúng ta.

Trong giây phút riêng tư với Chúa trong tâm linh, Ngài đã khích lệ tôi rất nhiều, Chúa nhắc cho tôi nhớ hình ảnh Phao Lô và Si-la trong tù ( Công vụ 16). Dù họ bị đánh, bị tù, bị xiềng nhưng họ vẫn hát ngợi khen Chúa. Dù đang nữa đêm, giờ mà mọi người đang ngủ say, thì họ vẫn tỉnh, vẫn thức và họ hát. Còn tôi chưa bị đánh, chưa bị xiềng, chưa đau đớn thân thể như Phao Lô và Si-la tại sao lại không hết lòng thờ phượng Chúa, tại sao không đặt trọn đức tin nơi Ngài. Chúa cũng nhắc tôi về hình ảnh của các sứ đồ trong công vụ 5 : 41 các sứ đồ đã bị bắt vì giảng đạo, bị đánh đòn rồi được tha ra và kinh thánh cũng cho biết :" Họ đều hớn hở về mình đã được kể là xứng đáng chịu nhục vì danh Đức Chúa Jêsus.". Nói cách khác họ hảnh diện khi bị đòn vì Danh Chúa . Mình không hổ thẹn vì ở tù, nhưng hảnh diện vì mình được kể là xứng đáng chịu nhục vì danh Chúa. Cảm ơn Chúa, được ở tù vì danh Chúa là một hân hạnh, một đặc ân, một phần thưởng. Tôi dâng lời tạ ơn Ngài.

Trong giây phút tương giao sâu lắng với Chúa, tâm linh tôi chìm ngập, ngây ngất, bay bổng trong sự hiện diện của Ngài, những tiếng ồn ào của trại tù dường như im bặt, lỗ tai tôi dường như đóng kín không còn thu nhận tiếng ồn quanh tôi, mọi sự tập trung bên trong tôi đều dồn hết nơi thiên đàng, tôi thấy mình tự do, tôi thấy người ta nhốt thân thể tôi, nhưng không nhốt được tâm hồn tôi, thân thể bị giới hạn trong bốn cái vách của nhà tù, nhưng tâm linh tôi vẫn được tự do với Đức Chúa Trời, tâm linh tôi đã bước ra khỏi nhà tù của loài người và bước vào sự hiện diện, vào sự tự do với Chúa.
Tôi nhìn ra bên ngoài song sắt, cảnh bình minh của buổi sáng thật đẹp, tôi thấy những cành cây lắt lư qua lại theo chiều gió thổi, như nó cũng đang thờ phượng Chúa, nó cũng đang say đắm chiêm ngưỡng sự hiện diện của Ngài, dường như mỗi nhành cây cũng đang hòa lòng với tôi để tôn vinh Chúa, tôi cảm thấy tin cậy và yên tâm phó thác mọi điều đang xảy ra trong tay của Ngài. Rồi những tiếng chim hót đâu đó, ẩn hiện trong các lùm cây, chúng nhảy nhót như múa, như hát để chúc tụng Danh Ngài. Ôi! đối với tôi mọi tiếng động trong thời khắc đó, mọi động tác của cây cối trong thời điểm đó, đều như những tín hiệu phát đi để chỉ có một mục đích duy nhất là tôn cao Chúa. Cảm ơn Chúa trong những giây phút như vậy thật là tuyệt vời, rõ ràng con người có thể dùng sức mạnh để đặt thân thể tôi vào trong giới hạn mà họ muốn, nhưng họ không thể cấm cản được tâm linh tôi tương giao với Đức Chúa Trời. Ngay cả họ có quyền làm thay đổi môi trường sống của mình, nhưng họ không thể làm thay đổi đức tin mà mình đã đặt nơi chính Chúa Jesus.

Trong bảy mươi ngày trong nhà tù Bảo Lộc, tôi thường xuyên kiêng ăn cầu nguyện, vì tôi biết mình thiếu, yếu, kém và luôn cần sức Chúa để chiến đấu.
Mỗi tuần lễ công an tôn giáo tỉnh Lâm Đồng đều xuống huyện Bảo Lộc để làm việc tra hỏi, điều tra, để buộc tội, để cố gắng đặt một tội danh nào đó, để có thể quy tội và kết án, cứ mỗi hàng tuần vào thứ ba hoặc thứ tư thấy họ đến là tôi kiêng ăn cầu nguyện, và chỉ ăn lại sau khi tôi biết rõ là buổi làm việc đã tạm kết thúc. Có một đợt trong bảy mươi ngày đó, họ làm việc suốt với tôi trong vòng mười ngày liên tiếp và Chúa cho tôi vẫn kiên trì và hiên ngang ngồi đối diện với họ, mắt nhìn mắt mà không một chút run sợ vì tôi biết tôi là Sứ Giả của Ngài. Tôi dạn dĩ nói về đức tin mình nơi Chúa Jesus, thuật lại những gì Chúa đã làm thay đổi trong đời sống tôi, tôi kể lại những công việc Chúa đã làm, những dấu kỳ phép lạ của Ngài trong những ơn chữa lành, đuổi quỉ. Có một lần anh chàng công an Tỉnh phải ngưng tôi lại và nói một câu giống như vua Ạc-ríp-ba trong sách công vụ đoạn 26, anh ta nói " Anh ngưng đi, anh mà nói thêm tí nữa chắc tôi cũng phải tin Chúa Jesus của anh đó.!". 

Thưa các bạn! Khi dấn thân hầu việc Chúa tôi đã khẳng định, khi còn bên ngoài thì làm chứng nhân cho người bên ngoài, nếu một mai mà vào tù thì làm chứng nhân trong tù, và khi đối diện với bậc cầm quyền thì đó là cơ hội Chúa cho để làm chứng về Chúa Jesus cho họ, vì nếu mình không nói Chúa cho họ thì ai sẽ nói, lý do mà mình được đối mặt với bậc cầm quyền là Chúa ban cho cơ hội, ít ra một lần trong đời họ cũng nghe nói về Chúa Jesus, về tình yêu và sự cứu rỗi của Ngài.

Chúa Jesus đã từng dạy trong Ma-thi-ơ 10:28
" Đừng sợ kẻ giết thân thể mà không giết được linh hồn; 
Nhưng thà sợ Đấng làm cho mất được linh hồn và thân thể trong địa ngục."

Cho nên dù trong cảnh ngộ nào chúng ta vẫn cứ yên lòng, vì không ai giết linh hồn chúng ta được. Nếu có ai đó giết thân thể ta thì họ chỉ giúp ta về với Đấng yêu thương mình nhanh hơn thôi. Trong chức vụ, khi mình không sợ cái chết thì không có thứ gì trên trần gian này làm mình sợ, đó là lý do khi còn hầu việc Chúa ở Việt nam khi có những khu vực nguy hiểm hoặc thường hay bị bắt bớ thì tôi sẵn lòng đến đó để phục vụ con cái của Ngài, không phải tôi tài giỏi gì, nhưng tôi biết Đấng tôi đang tin là ai.

Cuối phần này tôi chỉ có thể nói rằng " Tôi làm được mọi sự nhờ Chúa ban sức cho tôi" và " Ngoài Ngài ra tôi không thể làm gì được." Nguyện mọi sự vinh hiển đều thuộc về Ngài, Đấng mà tôi và các bạn đang tin cậy. A-men.

DẦM THẤM TRONG SỰ TƯƠNG GIAO MẬT THIẾT VỚI CHÚA
GIÚP TA NHẬN LẤY NĂNG LỰC TỪ THIÊN ĐÀNG
ĐỂ CÓ THỂ CHIẾN THẮNG MỌI NGHỊCH CẢNH.

Hoa Kỳ - Ngày 03 Tháng 02 Năm 2015.
Mục Sư Ngô Hoài Nở.



NHEN LẠI ƠN CHÚA NƠI NHÀ TÙ BẢO LỘC. ( Phần 1).

Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

Trong đời sống chúng ta ít nhiều ai cũng phải đối diện với giông bão của cuộc đời, dù nhỏ hay lớn. Có một lần kia trên đường hầu việc Chúa tại VN, vào năm 1990, đang lái xe trên đường đi lên vùng cao nguyên Lâm Đồng, bất chợt Chúa phán trong lòng tôi: " Hãy nhìn lên bầu trời." Tôi nhìn lên nhưng chẵng thấy gì ngoài những đám mây đen khổng lồ báo hiệu sẽ có một trận mưa rất lớn chuẩn bị đổ ập xuống. Ngay lúc đó Chúa dạy tôi một bài học, " trong đời sống con có những lúc con sẽ phải đối diện những đám mây đen và những trận mưa bão, nhưng đừng sợ ! Vì sau những đám mây đen đó, còn có một Đức Chúa Trời Toàn Năng và Đấng đó đang kiểm soát, đang tể trị mọi sự. Đấng đó yêu con và luôn bảo vệ con.".
Trong lần đi đó tôi bị bắt ở tù vì tội : "Giảng đạo trái phép!" tại Bảo Lộc - Lâm Đồng ( Đúng là gặp trận mưa bão lớn! ).
Công an Bảo Lộc đã giam giữ tôi cùng với hai anh em khác là Mục Sư Hòa Boaz là người bạn đồng công trong công trường hầu việc Chúa và Mục Sư Trương Văn Hoàng là người phục vụ Chúa thuộc Huyện Dĩ An - Sông Bé lúc bấy giờ. Hai người anh em này được ra tù trước tôi vài ngày, riêng tôi thì bị nhốt đúng 70 ngày. Và cám ơn Chúa đúng là sau những đám mây đen quả thật luôn có một Đức Chúa Trời hiện diện, vì Chúa đã can thiệp và làm nhiều điều kỳ diệu trong thời gian tôi bị nhốt ở đây.
Để tôi lần lượt kể cho các bạn nghe những chuyện tù trong quyền năng của Chúa.
CHÚA LUÔN CHE CHỞ NGƯỜI THUỘC VỀ NGÀI.
Tối hôm đó chúng tôi đang huấn luyện cho các anh em nhân sự sống quanh khu vực Bảo Lộc, khoảng 10 giờ đêm bổng nghe tiếng gõ cửa, và khi mở cửa ra thì những người công an huyện Bảo Lộc tràn vào và lập biên bản cho rằng chúng tôi đã nhóm họp trái phép, sau khi họ xét hỏi giấy tờ tùy thân của mỗi người, biết tôi cùng hai anh em đã kể trên là những người ở địa phương khác đến, nên họ lấy xe chở chúng tôi về huyện. Ngồi trên xe ba chúng tôi cầm tay nhau thật chặt, dù không ai nói với ai lời nào, nhưng tôi tin rằng lúc đó tất cả chúng tôi không ai mà không cầu nguyện, vì không biết chuyện gì sẽ xảy ra và kết cuộc sẽ như thế nào!.
Xe ngừng lại trước sân trại giam, và chúng tôi bước xuống xe, họ dẫn chúng tôi vào thẳng văn phòng và được lệnh của chỉ huy họ chia chúng tôi ở ba phòng giam khác nhau.
Người chỉ huy nói : " Giam ba người ba nơi khác nhau, không được để họ liên lạc nhau, để không gây trở ngại cho việc điều tra, một ở phòng lớn, một ở khu biệt giam, và một ở khu nữ ( khu này có một khu dành cho nam ).
Lúc bấy giờ tôi nói với Mục Sư Hòa : ' Tôi sẽ ở phòng lớn". Vì ngay lúc đó trong tâm linh tôi nghe tiếng Chúa phán: " Con sẽ ở phòng lớn". Thật sự lúc chưa tin Chúa thì cuộc đời tôi cũng đã lăn lóc nhiều, chịu đựng sóng gió cũng nhiều hơn các anh em khác trong nhiều cảnh ngộ của cuộc sống, và trước đó tôi cũng đã từng bị giam giữ nhiều lần, nên cũng có chút ít kinh nghiệm trong tù và vì được Chúa huấn luyện nhiều nên tôi cũng an tâm và nhờ cậy Chúa để bước vào khu phòng lớn, phòng lớn là nơi giam giữ người đông nhất, một phòng hơn năm, sáu mươi người, rất phức tạp và nếu thiếu kinh nghiệm ở tù cũng dễ mắc sai lầm trong cách ứng xử, vì thế Chúa đã đặt để tôi trong phòng này. Quả thật như vậy, khi họ bỏ mỗi người vào mỗi phòng, thì sau đó tôi biết tôi là người ở phòng lớn như điều Chúa đã phán bảo trong lòng tôi.
Bước vào phòng giam, dưới ánh đèn lờ mờ, tôi thấy hai hàng người nằm hai bên rất đông và họ xếp lớp như cá trong hộp, may mắn còn một chổ, nhưng gần nơi phòng vệ sinh, là nơi ai cũng chê vì không được sạch sẽ lắm. Tôi nhẹ nhàng tiến đến chổ trống đó và phủi sơ chổ nằm cho chắc ăn, nhưng tôi không nằm mà ngồi đó để cầu nguyện vì trong thời điểm như vậy không ai có thể yên tâm ngủ được. Nhìn ra ngoài trời tối đen, qua khung cửa sổ, sau những song sắt, tôi cầu nguyện với Chúa để Ngài can thiệp, và xin Chúa cho tôi có đủ ơn, đủ sức của Ngài để vượt qua thời điềm khó khăn này, tôi cũng cầu nguyện cho những người trong tù này, vì tôi tin rằng khi Chúa chúc phước cho họ thì cuộc đời họ sẽ thay đổi và ngay khi mình đang ở tù chung với họ thì mình cũng sẽ thấy tay Chúa trên họ để không gây rắc rối cho mình.
Đang khi cầu nguyện thì có một người đàn ông đi ngang qua chổ tôi để đến phòng vệ sinh, anh chàng này nhìn tôi rồi hỏi : " Ông mới vô hả? " Tôi trả lơi " Vâng tôi mới vô." Anh hỏi tiếp : " Ông đang làm gì vậy ?". Tôi trả lời : "Tôi cầu nguyện cho anh em ở đây."
Bất chợt anh ấy đến gần cửa sổ và la thật lớn : " Báo cáo cán bộ, có ông này mới vào, và ổng đang làm bùa, làm phép gì trong này ghê quá cán bộ ơi! ". Tôi giật mình vì tiếng la của anh ta quá lớn và nói những lời như vậy, nên tôi vội vàng trả lời : " Không có làm bùa gì đâu anh ơi, tôi là Tin lành, tôi không sử dụng bùa ngải gì hết, tôi chỉ cầu nguyện cho anh em thôi.". Anh ta im lặng rồi nhìn tôi và nói : " Ừ, ông cầu nguyện đi, tí nữa mấy thằng kia nó dậy, nó cầu nguyện cho ông." . Đây là lời hăm dọa rằng mấy anh chàng đại bàng tí nửa thức dậy sẽ dợt tôi vì là lính mới vô tù. Sau đó anh ta trở về chổ ngủ, còn tôi cũng nằm xuống, vừa cố dỗ giấc ngủ, vừa thầm nguyện xin Chúa hiện diện giúp con và anh em con trong thời điểm nguy nan này.
Tôi thiếp đi hồi nào không hay, có lẽ rất khuya và mới sáng sớm tiếng ồn ào trong phòng giam đã đánh thức tôi dậy. Nằm đó mắt vẫn nhắm, nhưng tâm linh tôi đã cầu nguyện với Đức Chúa Trời, xin Ngài bảo vệ cho tôi trong ngày hôm nay vì tôi biết rằng bất cứ tù nào ở Việt Nam, khi người mới vô tù luôn luôn bị " Chào Phòng" Nghĩa là phải bị người trưởng phòng mà người ta thường gọi là " Đại Bàng " đánh giằng mặt, và khó ai tránh khỏi kiểu " Chào Phòng " như vậy. Đang cầu nguyện tôi nghe tiếng của ai đó la lên " Tối qua có lính mới phải không ? Lính mới đâu trình diện coi.". Một anh chàng nằm gần tôi lấy chân đá đá nhè nhẹ vào chân tôi và gọi tôi : Ông ơi! Trưởng phòng kêu ông kìa, dậy đi ông." . Tôi ngồi dậy dụi mắt, nhìn quanh và đứng dậy đi đến nơi phát ra tiếng gọi, thấy một anh chàng mình mẩy xâm đầy những hình ảnh mà sau này tôi nói vui rằng: " Nếu ai muốn đi sở thú xem thú, thì không cần đi, chỉ cần nhìn anh này thôi thì đã thấy một sở thú trên thân thể của anh ta rồi.". Nào là cọp, beo, cá xấu, rồng, rắn… Ôi ! Đủ thứ con, chỉ nhìn thấy anh ta nếu yếu lòng cũng đủ xĩu rồi. Anh ta tên là Dủng mà mọi người thường gọi là Dủng US.
Tôi đền gần và anh ta hỏi với giọng gay gắt: " ông tội gì vào đây?. " . Tôi trả lời : " Tôi là người giảng đạo Tin Lành, và họ cho là tôi giảng đạo trái phép nên bắt tôi. " Anh ta gằng lại : " Ông giảng đạo hả?." Tôi trả lời : " vâng". Tôi chuẩn bị tinh thần lẫn tâm lý để có thể bị đánh đập như thói thường trong các nhà giam, nhưng tạ ơn Chúa, anh ta không đánh, không làm gì hết và chỉ nạt tôi, : " Thôi, ông đi về chổ đi ông." . Tôi quay lưng đi để trở về chổ của mình mà lòng ngạc nhiên lẫn ngợi khen Chúa vì không bị đánh đập hay gây khó dể mà lại được đại bàng phớt lờ đi và coi như "Tai qua, nạn khỏi." . Cám ơn Chúa, về đến chổ nằm mà tôi vẫn còn nghĩ ngợi : " Những người ở tù miền quê này thật hiền, không như mình nghĩ, họ không đánh đập hay " Chào Phòng" như mình từng thấy, mà bỏ qua cho mình thật dễ dàng". Nhưng tôi đã lầm, chỉ hai tiếng đồng hồ sau đó, có một anh chàng khác vừa mới bị bắt vào, và cũng bị giam vào phòng chung chổ tôi, anh ta bị anh đại bàng khi nảy kêu lên, rồi bất chợt tôi thấy mấy người trong bọn họ hè nhau đánh anh chàng lính mới này thật nặng nề, họ đánh mà họ lột cả quần áo anh ta, đánh thật dã man, không nương tay hay thương tiếc. Nhìn anh chàng này bị đánh mà lòng tôi cũng quặn thắt, tôi thật sự biết ơn Chúa, vì Ngài quả thật có gìn giữ, nếu tôi bị đánh như vậy chắc tôi không thể chịu nổi và Ngài biết sức của con cái Ngài, và Ngài cũng không để ai xúc phạm đến đầy tớ Ngài, Ngài đã giữ tôi an toàn trước những người dữ vì Ngài đã đặt tôi " Dưới bóng toàn năng của Ngài" và " lấy lông Ngài mà che chở tôi."
Chúa cho tôi thật sự kinh nghiệm như Thi-Thiên 23 : 4
"Dầu khi tôi đi trong trũng bóng chết,
Tôi sẽ chẳng sợ tai họa nào; vì Chúa ở cùng tôi ".
Một lần nữa nhen lại ơn Ngài để tôi dâng lời tạ ơn Chúa.
HÃY NHỚ SAU NHỮNG ĐÁM MÂY ĐEN TRONG CUỘC ĐỜI
LUÔN CÓ MỘT ĐỨC CHÚA TRỜI TOÀN NĂNG Ở ĐÓ.
Hoa Kỳ - Ngày 01 Tháng 2 Năm 2015
Mục Sư Ngô Hoài Nở

Kinh Thánh - Sách Ma-thi-ơ 10:28

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015

Matthew 10:28 ( NIV)
Do not be afraid of those who kill the body but cannot kill the soul. Rather, be afraid of the One who can destroy both soul and body in hell.

Kinh Thánh - Sách Thi Thiên 115:13

Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Psalms 115: 13 ( NIV)
He will bless those who fear the Lord—
small and great alike.

Kinh Thánh - Sách Giăng 3:16

Thứ Tư, 20 tháng 5, 2015

John  3: 16 ( NIV).
For God so loved the world that he gave his one and only Son, that whoever believes in him shall not perish but have eternal life. 


AN TOÀN THUỘC LINH TRONG THỜI SAU RỐT

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

Trong thời kỳ chúng ta đang sống có quá nhiều thứ giả:
- Hàng giả. - Nhản hiệu giả. - Bằng cấp giả. - Tiền giả. - Hôn nhân giả. - Cha mẹ giả. - Con cái giả ..vv… Ôi nhiều nhiều nữa..
Ngay cả trong thế giới niềm tin, thuộc lĩnh vực tâm linh cũng có đồ giả.
- Tôn Giáo giả. - Giáo lý giả. - Người giảng giả.- Tiên tri giả. - Người tin giả. - Thiên sứ giả. - Rồi ngay cả Đấng christ cũng có giả.!!.
Nhưng cảm ơn Chúa nếu cả thế giới này mọi thứ đều giả thì chắc chúng ta sống không nổi, tôi báo tin mừng cho các bạn chúng ta vẫn còn hy vọng sống vì còn những thứ thiệt mà mình cần phải biết đây.
1/ TOÀN BỘ KINH THÁNH LÀ LẼ THẬT : 
" Cả Kinh thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình," ( 2 Ti-mô-thê 3:16).
Ma quỷ không giả quyển kinh thánh chúng ta đang có được, nó có thể có nhiều quyển sách khác trong thế gian này, nhưng kinh thánh thì là Lời tuyệt đối của Đức Chúa Trời.
Để biết những thứ giả khác chúng ta cần đọc lời Chúa thường xuyên, mỗi ngày luôn suy gẫm về lời Ngài, luôn để tâm trí chúng ta chứa đựng đầy dẫy lời Ngài vì lời Chúa là tư tưởng của Chúa và khi chúng ta để tư tưởng của Chúa trong suy nghĩ của mình thì tư tưởng đó sẽ lảnh đạo đời sống chúng ta, khiến chúng ta có thái độ, lối sống, phản ứng giống như Chúa và tất nhiên sẽ có đời sống vừa lòng Ngài. 
Chúng ta cần đặt đức tin trên toàn bộ Lời Ngài ( Cả Kinh Thánh), vì khi ma quỷ cám dổ Chúa Jesus nó cũng dùng lời Chúa, nhưng chỉ có một câu và dùng sai hoàn cảnh, nó định lừa dối Chúa, nhưng hơn ai hết Chúa biết sự đầy đủ về ý định của Đức Chúa Trời, qua tổng thể lời Chúa( Cả Kinh Thánh ) nên ma quỷ không thể lừa Ngài được. 
Đức tin không bị lừa dối là đặt trên toàn bộ tinh thần kinh thánh với nhiều câu kinh thánh ( Cả Kinh Thánh ) soi sáng. Không thể tin theo một quan điểm thần học nào đó chỉ do lý luận hay do người nào đó cứ lý giải dài dòng cố gắng thuyết phục mình tin theo họ, Lời Chúa rất rõ ràng không úp úp mở mở - mờ mờ ảo ảo, nhưng thánh sạch trong suốt và cũng đơn giản, gần gủi với mọi tầng lớp trong xã hội. Khi chúng ta đọc lời Ngài hãy cầu nguyện " Lạy Chúa Thánh Linh thần lẽ thật hãy dẫn con vào lẽ thật của Ngài. ( Giăng 16:13) " Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến."
2/ ĐỨC THÁNH LINH LÀ ĐẤNG THÂT:
"Thần của Đức Giê-hô-va sẽ ngự trên Ngài, tức là thần khôn-ngoan và thông sáng, thần mưu toan và mạnh sức, thần hiểu biết và kính sợ Đức Giê-hô-va." ( Ê-sai 11:2). 
"Hễ chi sanh bởi xác thịt là xác thịt; hễ chi sanh bởi Thánh Linh là thần." ( Giăng 3:6)
Ma quỷ không thể giả Đức Thánh Linh được, trái lại Ngài là đối tượng luôn đem cho nó sự thất bại trong việc cám dỗ và lừa dối con dân Ngài. 
Đức Thánh Linh không thể thiếu trong đời sống con dân Chúa, không những không thiếu mà Chúa còn muốn dân sự Ngài " phải đầy dẫy Đức Thánh Linh." ( Ê-phê-sô 5:18b).
và " Nhờ Thánh Linh mà sống, thì cũng hãy bước theo Thánh Linh" ( Ga-la-ti 5:25 ).
Chúa Thánh Linh là " Đấng ban sự sống, hơi sống, muôn vật cho mọi loài." ( Công-vụ 17:25). Cho nên chúng ta sống không thể không quan tâm đến Ngài, sống không thể thiếu Ngài. Trong cuộc sống, trong đức tin, trên bước đường theo Chúa ta " Hãy nhờ Đức Thánh Linh ngự trong chúng ta mà giữ lấy điều phó thác tốt lành." ( 2Ti-mô-thê 1:14). Khi có Ngài tràn đầy trong chúng ta thì những ân tứ phát lộ, trong đó có ơn phân biệt các thần từ Đức Thánh Linh. Ơn này sẽ giúp chúng ta biền biệt đâu là thật, đâu là giả, đâu là dối, đâu là thật. chính Đức Thánh Linh sẽ giúp chúng ta an toàn trên linh trình theo Chúa. Haleluja.
kết : Tôi mong ước tất cả con dân Ngài luôn yêu mến lời Ngài, nhất định phải đọc toàn bộ thánh kinh, càng nhiều lần càng tốt, mỗi lần đọc qua thì Chúa lại dạy thêm những bài học mới cho đời sống mình và mỗi lần đọc lời Ngài lại có cơ hội cho lời Chúa vận hành mạnh mẽ hơn trong đời sống tâm linh chúng ta. bên cạnh đó chúng ta cũng cần sự đầy dẫy Đức Thánh Linh qua sự tìm kiếm Ngài trong sự cầu nguyện, Khi Đức Thánh Linh càng có nhiều chổ hơn bên trong chúng ta thì chúng ta sẽ được nhạy bén càng hơn với sự phán bảo của Ngài và chắc chắn Ngài sẽ dẩn chúng ta đi trong lẽ thật, dù cuộc đời quanh ta đầy sự gian dối. dù có bao nhiêu giáo sư giả, tiên tri giả, tín lý giả hay Đấng chirst giả chúngta cũng sẽ mau chóng nhận ra vì Lời Ngài và chính Ngài đang kiểm soát và báo động cho chúng ta và giúp chúng ta an toàn, vì Ngài luôn yêu chúng ta.
Hãy nghe lời Chúa hứa cho dân thật của Ngài:
" Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta." ( Giăng 10:28). Nguyện Lời Chúa và Đức Thánh Linh luôn tràn đầy trong lòng và trên đời sống mỗi chung ta để chúng ta được an toàn và hưởng lấy một đời sống sung mãn trong Danh Chúa yêu dấu, Chúa Cứu thế Jesus của chúng ta. Amen.

Mục Sư Ngô Hoài Nở
Tháng 11/2014

Kinh Thánh - Sách Thi-Thiên 119:11

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

Psalms 119: 11 ( NIV).
I have hidden your word in my heart
that I might not sin against you.

LỜI KINH THÁNH SẼ THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI BẠN

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Tôi sinh ra trong một gia đình thờ cúng ông bà và trong dòng tộc tôi không có một người nào tin Chúa trong thời điểm đó. khi Tôi được 16 tuổi thì tôi được một người bạn đối diện nhà nói về Chúa Jesus cho tôi và dẫn tôi đến nghe giảng tin lành ở nhà thờ Trần Cao Vân - Quận 1 - Sài Gòn và tôi đã bằng lòng tin Chúa ở nhà thờ Trần Cao Vân, vì nhà gần Hội Thánh Trương Minh Giảng - Quận 3, nên tôi đi nhóm ở nhà thờ này và cũng sinh hoạt trong ban thiếu niên của Hội Thánh.
Những năm tháng đầu theo Chúa thật là vất vả, vì tôi chưa kinh nghiệm được sự đổi mới của Đức Thánh Linh trên cuộc đời của mình, đi nhà thờ nhưng lại lười biếng đọc Lời Chúa, chính vì lý do đó mà đời sống thuộc linh không thể nào tăng trưởng, nhiều khi thấy không theo Chúa còn dễ chịu hơn, vì mình theo Chúa, đi nhà thờ nghe những điều hay ho, tốt lành, đạo đức, những lời dạy từ thánh kinh thì quá hoàn hảo, nhưng về nhà thì sống đời sống theo Chúa thật là khó nhọc vì phải tự nổ lực bản thân để chống lại cái ác, cái xấu, và chống được vài lần thì té ngã một lần, rồi bò dậy chống tiếp, rồi ngã tiếp và cuộc sống kéo lê hết thất bại này, đến thất bại khác, biết tốt mà sống không nổi, làm cho lương tâm mình cảm thấy ái náy, chính điều đó gây cho mình đau buồn hơn là vui mừng, thay vì vui thỏa trong ơn cứu rỗi thì tôi luôn cảm thấy buồn rầu trong tấm lòng vì quả thật Lời Chúa dạy khó có ai sống theo cho nổi!.
Sau này khi trưởng thành, rồi đọc Lời Chúa thì tôi thấy ông Phao Lô cũng đã từng trải qua những gì, giống như mình đã kinh nghiệm, ông nói " 21 Vậy tôi thấy có luật nầy trong tôi: Khi tôi muốn làm điều lành, thì điều dữ dính dấp theo tôi. 22 Vì theo người bề trong, tôi vẫn lấy luật pháp Đức Chúa Trời làm đẹp lòng; 23 nhưng tôi cảm biết trong chi thể mình có một luật khác giao chiến với luật trong trí mình, bắt mình phải làm phu tù cho luật của tội lỗi, tức là luật ở trong chi thể tôi vậy." ( Rô-ma 7 : 21-23). Phải khi mình chưa kinh nghiệm sự thay đổi Chúa trong cuộc đời mình thì theo Chúa thật là khốn khổ vì muốn làm điều lành mà điều dữ cứ bám theo như cũng chính ông Phao Lô cho biết " chẳng phải tôi làm điều đó nữa, nhưng ấy là tội lỗi ở trong tôi." ( Rô-ma 7 : 17).
Sau thời gian theo Chúa ỳ ạch và tôi đã quyết định rời xa khỏi nhà thờ, khỏi những người cơ đốc, tôi lăn xả vào cuộc đời, để sống kiểu sống dễ chịu hơn theo ý mình, không bị lời kinh thánh làm phiền tâm trí, làm ác mà không bị ai cáo trách, tránh khỏi những người thăm viếng, khuyên lơn những điều mà tôi muốn sống theo, nhưng sao mà khó quá, cố gắng hoài mà thấy không thể sống theo được.
Sau khi buông Chúa ra, tôi thấy cuộc đời mình mỗi ngày đi xuống, đi xuống và cứ đi xuống. Từ thất bại này, sang thất bại khác, cho đến một lúc tôi nằm đó với hai bàn tay trắng và một đêm kia, tâm trí tôi bắt đầu suy nghĩ về Đức Chúa Trời, bất chợt tôi nghĩ rằng mình chỉ có một con đường là trở lại cùng Chúa. Tôi nhớ lại niềm vui ngày đầu mình tin Chúa, dù không theo Chúa được, nhưng cũng có niềm vui trong những lúc gần Ngài, dù con người mình thì yếu đuối, nhưng những gì Chúa dạy cũng rất hay và có cái gì đó cũng thu hút, rồi tôi tự nhủ, chắc mình ráng theo Chúa một lần nữa xem sao.
Tôi quyết định đi nhà thờ ngay ngày Chúa Nhật tuần lễ đó, lục tìm quyển kinh thánh bị bỏ quên trong kẹt tủ vài năm trước. Không ai dẫn dắt, không ai kèm cặp, một thân, một mình đi trở lại nhà thờ Trương Minh Giảng ( Trong thời điểm này người bạn dẫn tôi tin Chúa đã qua đời). giữa những cặp mắt ngạc nhiên của những người bạn cũ trong ban thiếu niên hội thánh ( Lúc bấy giờ họ là những chàng thanh niên trẻ trong ban thanh niên hội thánh rồi ), và tôi cũng ngạc nhiên giống như họ, vì những người này sao mà bền vậy? Mình xa Chúa thời gian vậy mà mấy bạn này cũng còn đi nhóm đều đặn cho đến lúc này.! Điều này làm tôi tò mò và quyết định phải đọc kinh thánh xem trong đó có gì mà sao những người này theo Chúa lâu quá mà không ai bỏ Chúa giống như mình. Tôi bắt đầu đọc kinh thánh, tự mình tìm cách tự nghiên cứu kinh thánh kiểu của mình, tôi đọc ngày, đọc đêm, lúc nào quyển kinh thánh cũng bên mình như hình với bóng, tối thì để đầu nằm, ban ngày thì trong túi xách, rảnh tay thì đọc, lên xe đọc, về nhà đọc, ngồi chờ ai là đọc.
Cám ơn Chúa lần hồi tôi thấy con người tôi có cái gì đó thay đổi bên trong tấm lòng, dần hồi tôi thấy những thói hư tật xấu bắt đầu rời xa tôi, tôi thấy mình không cần cố gắng vất vả như xưa để sống theo Chúa nữa. Mà qua thời gian đọc Lời Ngài, Chúa đã thay đổi bản chất bên trong của mình, giống như con heo thì thích vũng bùn còn con mèo thì thích nằm trên giường nệm hay trên ghế Sô-pha vậy. Khi Chúa thay đổi thì mình sống theo Ngài thật dễ dàng và bên cạnh mình cũng thấy những gì mình thích khi xưa thì nay không còn hợp với mình nữa, mình lại thấy chán ngán những thứ đó và cũng thấy bên trong mình có một chất đề kháng với những gì mình mê đắm trong thời gian trước đây.
Cám ơn Chúa, khi tấm lòng đầy Lời Ngài, khi tâm trí cứ suy gẫm về Lời Ngài, ngay trong giấc ngủ cũng mơ thấy Ngài, sáng trước khi thức giấc thì Lời Ngài đã ập đến đầy tâm trí tôi, tâm trí tôi không có chỗ cho bất cứ thứ gì của cuộc đời này, đi làm thì đi, nhưng tâm trí thì luôn dành chổ ưu tiên cho Lời Chúa, ma quỉ và mọi sự cám dỗ không có chổ trong đời sống, tâm trí đầy Lời Chúa hay nói cách khác là đầy tư tưởng của Chúa cho nên tư tưởng đó chỉ huy cho hành động của mình, và mình có khả năng sống đúng theo khuôn mẩu mà Chúa muốn.
Thưa các bạn! Chúng ta không có cách nào có thể làm thay đổi cuộc đời mình ngoài ra đến với Lời Chúa, biết bao người theo Chúa thật là khốn khổ vì không đọc Lời Ngài, Lời Chúa sẽ thay đổi bản chất bên trong của chúng ta khiến ta có thể sống phù hợp với tiêu chuẩn mà Chúa đòi hỏi, khi có Lời Ngài, ta sẽ thấy không chỉ thay đổi lối sống của chúng ta mà thôi, và hơn thế nữa nơi Lời Chúa cũng có khả năng thay đổi số phận chúng ta và cả dòng dỏi chúng ta. Sau khi tôi thật sự tin Ngài, mọc rễ, châm nền nơi Ngài, thì những người thân của tôi đã lần lượt cũng tin Ngài và cả gia đình tôi đều đã thờ phượng Chúa, ngày nay con cháu tôi, dòng dõi tôi đã có những người theo bước tôi để hầu việc Chúa, có những người đã trở thành Mục Sư, truyền đạo, góp phần xây dựng vương quốc của Ngài, họ có những đời sống thật vui mừng, phước hạnh trong ơn cứu rỗi của Ngài.
Với lời chia sẽ này tôi mong ước những ai chưa dành thì giờ cho Lời Chúa, ngay ngày hôm nay hãy quyết định dành ưu tiên cho lời Ngài, rồi bạn sẽ gặt hái một kết quả ngoài sức tưởng tượng của bạn, kết quả đó đáng giá hơn ngàn vàng vì không những giúp ích cho bạn ngay trước mắt trong đời này nhưng cũng giá trị cho bạn trong đời hầu đến nữa. A-men.
"Hãy nghe tiếng ta, thì ta sẽ làm Đức Chúa Trời các ngươi, các ngươi sẽ làm dân ta; hãy đi theo cả đường lối ta dạy cho, để các ngươi được phước." ( Giê-rê-mi 7 : 23 ).

Mục Sư Ngô Hoài Nở.
Tháng 12/2014

Kinh Thánh - Sách Thi-thiên 119:105

Lời Chúa Mỗi Ngày

Psalms 119:105 ( NIV).
Your word is a lamp for my feet, a light on my path.

 

Blogger news

Blogroll

Most Reading