Pages

About

NHEN LẠI ƠN CHÚA NƠI NHÀ TÙ BẢO LỘC. ( Phần 4).

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

KÝ THUẬT NHỮNG CHẶNG ĐƯỜNG THEO CHÚA.
NHEN LẠI ƠN CHÚA NƠI NHÀ TÙ BẢO LỘC. ( Phần 4).
KHI QUYỀN NĂNG CHÚA CHẠM ĐẾN
Thi-thiên 77:14 " Chúa là Đức Chúa Trời hay làm phép lạ, Đã tỏ cho biết quyền năng Chúa giữa các dân. "
Trong nhà tù Bảo lộc nếu Chúa không làm phép lạ thì chỉ là những chuổi ngày đầy đau khổ mà thôi, nhưng khi Ngài là Đấng hay làm phép lạ và cũng là Đấng bày tỏ quyền năng Ngài giữa các dân, thì Ngài đã đem đến cho cuộc đời tôi những giây phút không thể nào quên, Tạ ơn Chúa, Ngài đã ban cho tôi những kinh nghiệm quí báu, lạ lùng, diệu kỳ, và chỉ những ai tin nơi Ngài mới nếm trải được những việc quyền năng như vậy.
Bảy mươi ngày trong nhà tù, chỉ hơn hai tháng, mà tôi đã chứng kiến nhiều điều Chúa đã làm dù trong nhà tù hôi hám và tăm tối. Trong phần này tôi chỉ thuật lại việc Ngài đã làm cho hai người tù, và hai trường hợp này đã in sâu vào trong tâm khảm tôi, là dấu ấn trong cuộc đời mà Chúa đã ban cho tôi trong những chặng đường hầu việc Chúa..
Trong tù có một anh tên là Ka-răng, anh này là người đầu tiên đã gặp tôi đang cầu nguyện khi tôi mới bước vào phòng giam ( Trong phần một của Ký Thuật này tôi đã nói về anh này, người thấy tôi cầu nguyện và đã la lên " báo cáo cán bộ…." ) . Anh ta bị một con côn trùng gì đó chui vào lổ tai và làm cho bị viêm tai trong, tai anh bị sưng lên rất to, và đỏ ửng. Đã ba đêm anh không ngủ mà cứ khóc, dù rằng đã hơn ba mươi tuổi nhưng anh vẫn khóc như đứa trẻ lên ba. Vài anh em ở tù chung báo lên công an quản giáo và ông trưởng trại người miền bắc vào phòng kiểm tra, anh Ka-răng vừa khóc vừa xin thuốc uống cho cái tai bị viêm, thì ông trưởng trại không cho mà còn mắng anh : " Chúng mày bên ngoài không làm ăn, chuyên phạm tội, lường gạt, trộm cắp, bây giờ bị như vậy là đáng lắm, Trời phạt chúng mày đấy. ! " Ông nói xong không cho thuốc mà cũng không thèm quan tâm, rồi bỏ ra ngoài và coi như anh Ka-răng chẳng có viên thuốc nào uống mà tai thì đang sưng tấy lên và đang hành hạ anh trong cơn đau nhức.
Tôi thấy thương quá nên mới đến riêng anh và chia sẽ về sự cứu rỗi của Chúa Jesus cũng như sự chữa lành từ nơi Danh của Ngài. sau khi biết Chúa Jesus có thể tha tội và cũng có quyền năng để chữa lành bệnh tật nên anh đã bằng lòng tiếp nhận Chúa, tôi hướng dẫn anh tin Chúa, và rồi đặt tay mình trên chỗ tai đau của anh, tôi cầu nguyện và công bố " Bỡi lằn đòn Ngài anh em con được chữa lành". Khi tôi vừa dứt lời : " Nhân Danh Chúa Jesus Christ. Amen." Bất ngờ tôi nghe một tiếng "phụt". Các bạn có biết chuyện gì xảy ra không? Lổ tai bị sưng đã bể ra, rồi máu mủ ở trong tuôn ra ngoài như vỡ đập, ướt cả áo, vì anh không kịp nghiêng người, vài phút sau thôi, tai anh xẹp xuống rõ nét và cho đến chiều chỉ còn vết đỏ nho nhỏ quanh vành tai. Cảm ơn Chúa, đêm đó anh ngủ thật ngon, tai anh hoàn toàn được chữa lành, sáng dậy điều đầu tiên tôi thấy nơi anh đó là nụ cười thật tươi vì đêm qua anh đã ngủ một giấc ngon lành mà mấy ngày trước anh không có được. Ngợi khen Chúa, Đức Chúa Trời luôn hành động khi có tấm lòng đâu đó đang trông cậy nơi Danh của Ngài, dù chỉ là những người thấp hèn trong xã hội này, dù không ai quan tâm , nhưng Ngài thì không bỏ qua. Ngài không nhìn quá khứ, nhưng Ngài nhìn hiện tại, bất cứ khi nào tấm lòng chịu thuận phục và cần sự giúp đỡ của Ngài. Ngài luôn ra tay. Cảm ơn Chúa, Ngài luôn yêu thương , tha thứ và làm ơn cho những kẻ kêu cầu đến Danh Ngài như Ngài từng phán " Vì ai kêu cầu Danh Chúa thì sẽ được cứu" ( Rô-ma 10:13).
Người thứ hai là anh Phú, anh này là một thanh niên khoãng hơn hai mươi tuổi thôi, anh ta đã lợi dụng lúc được ra ngoài lao động làm vệ sinh quanh trại, thì anh ta đã vượt rào trốn khỏi trại giam, lúc đó tôi trong phòng chỉ nghe vài tiếng súng nổ và những tiếng la " trốn trại, trốn trại..". và rồi không thấy anh Phú này nữa, coi như anh đã thoát khỏi trại giam hay gọi một cái từ nghe ghê hơn là " Vượt Ngục" . Một ngày, rồi hai ngày không nghe được tin tức gì về anh Phú này, tưởng mọi việc trôi chảy, nhưng đến tối ngày thứ ba thì người ta mở cửa tù và có hai công an khiêng anh Phú vào bỏ nằm ngay sát ngay chổ của tôi đang ngủ! Tôi ngồi dậy và giúp việc giăng cái mùng lên cho anh và nói vài câu an ủi vì thấy anh bị đánh bầm dập, mặt mày thì sưng, vài chỗ tím bầm, quần áo thì xốc xếch. Đêm hôm đó anh ngủ kế tôi mà cứ rên rỉ đau đớn bởi bị đánh công an trại giam đánh quá nhiều, trông có vẽ rất bị kiệt sức, vì mệt, vì đói, vì bị đánh.
Khi nghe kể lại thì anh Phú này đã trốn khỏi trại, nhưng không dám đi ra ngoài lộ chính. anh ta chỉ dám đi băng rừng để tìm đường đi càng xa càng tốt, nhưng khi đói quá anh ta đã ghé vào một cái làng trong vùng sâu, nhưng không ngờ người mà anh xin cơm lại là người làm việc trong chính quyền nên anh bị giăng bẩy và công an trại giam đã bao vây và bắt anh lại.
Gần một tuần anh Phú cứ nằm đó, không dậy nổi, gần như bị liệt, không ăn cơm mà chỉ ăn cháo mỗi ngày, mà ăn thì cũng không ăn được nhiều, mỗi tối thì cứ lăn qua, lộn lại trong đau đớn, dường như không đêm nào anh ngủ được. Tôi nằm kế bên cũng xót trong lòng, chỉ biết cầu nguyện xin Chúa thương xót anh.
Hôm nay thì đã hơn một tuần mà anh Phú vẫn quằn oại trong đau đớn và cũng chưa ngồi dậy được, tôi nghĩ chỉ còn có Chúa mới cứu anh thôi, không thuốc men, ăn không được, ngủ không được, ngồi dậy cũng không được, nếu kéo dài chắc sẽ bị liệt, tôi bèn dành thì giờ cầu nguyện cho anh và tôi tìm cơ hội để chia sẽ về sự cứu rỗi và quyền năng chữa lành của Chúa cho anh.
Cảm tạ Chúa, Chúa đã cho tôi có cơ hội để chia sẽ về sự cứu rỗi của Chúa Jesus, và tôi cũng chia sẽ về quyền năng chữa lành từ nơi Danh của Chúa, khi nghe xong anh Phú đã bằng lòng tiếp nhận Ngài. Tôi đặt tay trên thân thể anh cầu nguyện cho sự chữa lành. Các bạn biết điều gì xảy ra không? . Đang khi cầu nguyện chưa dứt lời, anh đang nằm dài trên sàn ngủ, bất chợt, vụt một cái, từ thế nằm anh phóng thẳng lên như hỏa tiển, và nhảy lên nhảy xuống trên sàn, vừa nhảy vừa la " Oh….! Oh….! Sao trong thân thể em có gì lạ quá, lạ quá…." vừa la, tay anh vừa quơ, vừa chộp ôm lấy trên thân thể mình từ đầu đến chân.
Điều gì khiến một người đã nằm dài hơn một tuần lễ lại chỗi dậy nhanh chóng như vậy?
Điều gì đã thay đổi tình trạng dường như gần bị liệt, và giờ đây anh hoạt động bình thường và hơn bình thường nữa? Điều gì đang chạm đến trong thân thể của anh Phú này? Đó là quyền năng của Đức thánh Linh, quyền năng của Chúa phục sinh, quyền năng của Đấng đã từng khiến cho kẻ mù được thấy, kẻ điếc được nghe, kẻ bại đã đứng lên vác giường mình mà bước đi. Quyền năng đó vẫn không đổi dời, đã chạm đến anh ngay giờ phút đó. Ngợi khen Ngài, chính tôi cũng kinh ngạc vì công việc của Chúa làm, vượt quá sức tưởng tượng của tôi như lời Ngài chép : " Đức Chúa Trời, bởi quyền năng Ngài cảm động trong chúng ta, có thể làm trổi hơn vô cùng mọi việc chúng ta cầu xin hoặc suy tưởng." ( Ê-phê-sô 3:20).
Cảm tạ Chúa , Anh đã được chữa lành trong một hiện tượng lạ lùng, diệu kỳ, sự đụng chạm của Chúa quá mạnh từ một người đang nằm liệt đã nhảy thẳng đứng, và sau cái nhảy chồm lên đó anh bình phục hoàn toàn, chổi dậy, ăn uống, sinh hoạt, tất cả mọi đau đớn, bệnh tật đã rời khỏi anh sau sự đụng chạm đó. Chúa thật vinh hiển, nhiều người trong nhà tù này đã biết đến Danh Chúa, đó cũng là cơ hội mà sau đó Chúa đã cho hơn mười người tin Chúa vì ai nấy thấy Đại Danh của Ngài. Danh Ngài là quyền năng, Danh Ngài có thể thay đổi mỗi tình trạng, Danh Ngài đã thay đổi mọi hoàn cảnh, Danh Ngài có thể thay đổi mọi con người. Không chi khó quá cho Chúa chúng ta, Chúa toàn năng. haleluja.
Tôi còn nhớ ngày rời khỏi nhà tù này, thì tất cả lương thực và tài sản trong tù tôi còn lại đều do anh này thừa kế, tôi trao hết cho anh, ôm anh vào lòng, cầu nguyện cho anh trước khi tôi về với gia đình, tôi dâng anh trong tay yêu thương Chúa, tôi không thể chăm sóc anh được, tôi chỉ dặn anh khi ra khỏi tù, dù ở nơi nào cũng hãy tìm đến Hội Thánh của Ngài để có thể học biết thêm về Chúa Jesus.
Kết thúc phần này tôi chỉ biết dâng lên Chúa lời ngợi khen từ đáy lòng của tôi, tôi cũng cầu nguyện cho những anh em đó, không biết đến hôm nay cuộc đời họ ra sao, nhưng tôi cầu xin bởi ơn thương xót của Ngài và bởi lời hứa của Ngài " Ta ban cho nó sự sống đời đời; nó chẳng chết mất bao giờ, và chẳng ai cướp nó khỏi tay ta." ( Giăng 10:28). Nếu họ ngã , cầu xin giờ này Ngài đỡ họ dậy, nếu họ phạm tội xin Ngài một lần nữa tha thứ cho, nếu họ đang ở đâu đó, xa Ngài thì xin Ngài cũng đến với họ và nhắc lại những gì họ đã nghe, đã thấy để lòng họ quay lại tìm biết Chúa. Xin Chúa cũng nhớ đến, hiện giờ nhiều Tôi Tớ, Con Cái Ngài vẫn còn đang trong chốn lao tù vì Danh Ngài, xin Ngài đến ban phước, bảo vệ, làm ơn và bày tỏ vinh hiển Ngài để người ta dù sống nơi nào cũng có cơ hội biết đến Đại Danh Quyền Năng Chúa.
Nhân Danh Chúa Jesus Chirst. Amen.
Hoa-kỳ Ngày 15 Thánh 02 Năm 2015.
Mục Sư Ngô Hoài Nở.

NHEN LẠI ƠN CHÚA NƠI NHÀ TÙ BẢO LỘC. ( Phần 3).

KÝ THUẬT NHỮNG CHẶNG ĐƯỜNG THEO CHÚA.
NHEN LẠI ƠN CHÚA NƠI NHÀ TÙ BẢO LỘC. ( Phần 3).
CHINH PHỤC ANH "ĐẠI BÀNG".
Bất cứ ai đã từng vào nhà tù ở Việt Nam đều không xa lạ về hai từ " Đại bàng". Trong miền nam thì gọi là đại bàng, còn ngoài bắc thì gọi là đầu gấu. Đây là những người trưởng phòng trong tù, họ cũng ở tù như bao người khác nhưng nhờ có " máu mặt" hay bề dầy trong quá trình " giang hồ" nên được công an quản giáo chỉ định để khống chế người tù, vì thế những đại bàng này họ thường lạm dụng quyền lực để hà hiếp, đánh đập, trấn lột những người tù khác. Công an quản giáo cũng thường bao che cho các đại bàng, vì thế những anh chàng đại bàng này càng lộng hành, lộng quyền, tự do " tác oai, tác quái ", thao túng trong các phòng giam, chuyện người tù mới vào bị đánh đập và trấn lột là chuyện thường ngày, Nếu đã ở trong các phòng giam đông người, thì ai cũng phải đương đầu hay chứng kiến những cảnh đó.
Khi nhận được lệnh tạm giam hai tháng, tôi biết mình sẽ không thể về nhà sớm hơn, nên chỉ còn cách ổn định tinh thần và tâm lý để chịu đựng và thích nghi với môi trường mới. Trong tuần lễ đầu trong trại giam bảo Lộc, tôi vừa kiêng ăn cầu nguyện để giữ vững tinh thần trong việc đối mặt với những công an bên ngành an ninh và tôn giáo tỉnh bên ngoài, còn bên trong thì phải luôn chứng kiến cảnh đánh người tùy tiện. Suốt tuần lễ đầu tôi thường ngồi ngay chổ của mình, luôn cầu nguyện và để mắt quan sát những gì đang xảy ra quanh tôi, tôi nhận định và phân loại từng hạng người đang bị giam chung để biết phải ứng xử như thế nào cho thích hợp. Tôi quyết định cầu nguyện đặc biệt cho anh đại bàng Dủng US, và xin Chúa cho tôi có cơ hội tiếp cận con người này.
Thật là khó khăn để bắt chuyện với anh ta vì những gì anh ta nói thì không phù hợp với mình, những gì anh ta làm thì mình không thể đồng tình hay ủng hộ được, Nhưng cảm ơn Chúa, rồi không lâu sau đó Chúa cho tôi đã có thể tiếp xúc được và nói chuyện được với anh ta và anh ta cũng bắt đầu chú ý lắng nghe những gì tôi nói về đức tin của mình, về những gì Ngài đã làm trên cuộc đời tôi. Cám ơn Chúa cái gì đến thì nó sẽ đến, ngày tôi vui nhất trong tù đó là ngày mà tôi đã hướng dẩn anh tù ĐẠI BÀNG Dủng US quỳ gối xuống cầu nguyện tiếp nhận Chúa Jesus làm Cứu Chúa của cuộc đời anh. Ôi ! Lòng tôi vừa vui mừng vừa cảm động, lòng tôi như hát, như múa bên trong vì Chúa đã cho tôi làm một việc quá sức mình, rõ ràng không chi có thể đứng vững trước Danh Jesus, ma quỉ bị hạ gục bởi cái " Knock out" của Chúa Jesus ngay trong nhà tù này, đồn lũy nó bị đánh sập bởi quyền năng của Đức Thánh Linh qua sự cầu nguyện, cả thiên đàng vui mừng nhảy múa vì lời cầu nguyện ăn năn từ một anh đại bàng chuyên sống trong hung hăng và bạo lực. Chúa quá tuyệt vời, Ngài không từ chối tên cướp khi xưa trên cây thập tự cạnh Ngài, thì ngày nay dù người ta sống tệ hại đến mức độ nào, Chúa cũng chấp nhận và sẵn sàng dang rộng đôi tay Ngài để ôm họ trong tình yêu và sự tha thứ.
Giờ anh đại bàng đã bằng lòng tin Chúa, coi như Chúa đã cho tôi làm được việc quan trọng nhất cần làm, tôi không còn nằm gần phòng vệ sinh như lúc mới vào, mà Dủng đã dời tôi nằm gần khu của tay anh chị mà người ta thường gọi là " se sẽ " hay " lòng thòng " là những từ để chỉ về những tay chân của đại bàng trong các phòng giam. Tuy tôi không trong băng nhóm gì với họ nhưng bởi sự tôn trọng mà họ đã chuyển chổ cho tôi, trong môi trường đó tôi chỉ biết cám ơn Chúa và đi từng bước trong sự lèo lái của Ngài. Trong thời gian này, vì mới tin Chúa nên tâm tính anh Dủng US này vẫn chưa thay đổi gì cho lắm, hiện tượng đánh đập và trấn lột người khác có giảm nhưng vẫn còn, anh Dủng ít đánh hơn nhưng vẫn để cho đàn em ra tay với những người tù mới và mỗi lần như vậy tôi không thể dựa vào điểm đức tin để can thiệp vì họ đang say sưa trong đánh đấm, tôi chỉ biết cầu nguyện để Ngài can thiệp và giúp cho anh Dủng này nhận biết Ngài nhiều hơn và xin Ngài cũng thay đổi tâm tính và cuộc đời của anh.
Một lần nữa tạ ơn Chúa, sau khoãng hai tuần thì ngày kia anh Dủng US bị bệnh đường ruột, anh bị kiết lỵ , tôi thấy anh cả ngày cứ trực ở phòng vệ sinh và rất nhiều lần anh ta phải ra vào phòng vệ sinh tay thì ôm bụng, mặt thì nhăn nhó ra vẽ rất đau đớn, chỉ một ngày thân thể anh giảm sút thấy rõ, rồi đến ngày thứ hai mà anh ta vẫn chưa hết, lúc này thì dường như khá kiệt sức, tôi cũng nóng ruột và cầu nguyện cho anh ta trong lòng, và tối hôm đó khi thấy anh bước vào phòng vệ sinh, thì Chúa phán trong lòng tôi hãy vào đó và nói cho anh ấy biết tại sao anh ấy đã bị bệnh như vậy. Tôi không ngại bước vào trong, thấy anh ta đang ngồi với vẽ mặt đau đớn vì bụng rất đau, tôi ngồi xuống cạnh Dủng US và nói cho anh biết tại sao anh đã bị bệnh như vậy, tôi nói : " Dủng biết tai sao Dủng bị bệnh không? Vì Dủng đã tin Chúa mà Dủng vẫn còn đánh người khác, vẫn còn lấy đồ đạc của người ta, điều Dủng làm là Chúa không thích vì mình đã là con Chúa thì mình phải sống khác người không có Chúa…. Dủng phải ăn năn xin Chúa tha cho, quyết định là không đánh người và lấy tài sản của những người mới bị bắt, tôi sẽ cầu nguyện và chắc chắn Chúa sẽ chữa lành cho Dủng." Khi nghe tôi giải thích mọi điều thì Dủng bằng lòng ăn năn và xin Chúa chữa lành và cũng hứa không đánh người và tước đoạt tài sản của người khác nữa. Cảm ơn Chúa, Dủng đã nghe lời chia sẽ của tôi và tôi dẫn Dủng lên phòng trên, vì cầu nguyện bên ngoài công an họ sẽ thấy và kỷ luật, nên hai người chui vào một cái mùng đang giăng sẵn chuẩn bị cho giờ đi ngủ, hai anh em quỳ gối và tôi hướng dẫn cho Dủng cầu nguyện ăn năn, rồi tôi đặt tay công bố sự chữa lành cho Dủng. Tạ ơn Chúa ngay giờ phút đó cơn đau biến mất ngay tức thì, Dủng không còn đi vệ sinh, không còn bất cứ triệu chứng gì của bệnh tật. Chúa thật năng quyền, không thể không tin Ngài, từ ngày đó anh Dủng giữ lời hứa cho đến khi tôi rời khỏi trại giam anh ta đã không còn đánh người như trước và tôi đã sống trong phòng giam này với một bầu không khí khác, Chúa đã đem bầu không khí thiên đàng vào trong phòng giam này, Ngài đã thay đổi mọi điều, như Ngài đã từng phán " Chẳng có sự gì là khó quá cho Ngài cả." ( Giê-rê-mi 32: 17)
Trong sinh hoạt ban đêm, đang khi mọi người ai nằm vào chổ đó, nhưng chưa ngủ, theo thói quen, anh Dủng US hát nghêu ngao nhữngg bài có những từ bất khiết và bất xứng, tôi vỗ tay đôm đốp vài cái và lớn tiếng " Đừng hát bậy nha, ngủ đi." vậy mà anh Dủng nghe lời, im liền và ngưng ngay bài hát đó. Tôi nằm đó mà lòng cảm ơn Chúa tôi nghĩ trong lòng : " Bây giờ mình là đại bàng rồi chớ không phải anh Dủng nữa, nhưng đại bàng này của Chúa nên đem lại bình yên cho con người chớ không mang đến sự chết chóc". Nếu không có Chúa làm sao tôi dám cắt ngang cảm hứng của một đại bàng, nếu không có Chúa làm sao tôi chinh phục được Dủng US, nếu không có Chúa làm sao từ một người hung hăng lại nghe lời một người yếu ớt nhỏ bé như tôi, nếu không có Chúa chắc tôi phải trải qua những giờ phút kinh hoàng của cuộc đời và cho đến nay chưa chắc quên được những nổi đau đó. Cảm tạ Chúa - Cảm tạ Chúa - Cảm tạ Chúa hàng vạn lần cũng không thể đủ nói lên hết được những gì Ngài đã làm. Quả thật cuộc đời có Ngài và không có Ngài khác nhau rất rõ nét. Hỡi các bạn là những người tin nơi Chúa Jesus! Tôi chúc mừng các bạn vì các bạn có tên trong danh sách những người được phước nhất trong trần gian đầy đau khổ này.
Tôi đã rời khỏi nhà tù sau bảy mươi ngày bị giam giữ, những người công an Bảo Lộc đã vô tình đưa một chiến sĩ can trường của Chúa Jesus vào trận địa để đánh bại kẻ thù là ma quỉ, người chiến sĩ này không tầm thường vì mang trong mình dòng máu của Chúa Jesus. Chúa đã dùng tay người chiến sĩ này để đem thiên đàng vào địa ngục và Ngài không bỏ mặc người của Ngài trong nơi hiểm nguy, Ngài đã ở đó và đã làm những việc lạ lùng ngoài sự hiểu biết của con người, Ngài chữa lành, Ngài kiểm soát mọi sự và cuối cùng để hoàn thành mục đích tốt lành của Ngài.
Trong thời gian sau đó Chúa cho làm chứng được nhiều người khác và họ cũng mở lòng tin nhận Chúa Jesus, tôi được tự do đi lại trong phòng để nói cho nhiều người biết về tình yêu Chúa ( Dĩ nhiên là kín đáo vì công an thường hay rình rập để ngăn chận). Và rồi ngày ra khỏi tù cũng đến, tôi rời khỏi nhà tù để lại sau lưng hơn mười người tin Chúa, có người còn ở lại, có người đã được tha trước tôi, tôi không sống gần họ, nhưng tôi chỉ biết cầu nguyện và phó họ trong ân điển diệu kỳ của Ngài. Tôi tin rằng " Ngài đã yêu kẻ thuộc về mình trong thế gian, thì cứ yêu cho đến cuối cùng." ( Giăng 13:1).
CẦU NGUYỆN MẠNH HƠN MỌI QUYỀN LỰC TRONG THẾ GIỚI
NÓ LÀM SẬP MỌI ĐỒN LŨY VÀ ĐÁNH BẠI MỌI ĐỊCH THỦ.
Hoa Kỳ - Ngày 07 Tháng 02 Năm 2015.
Mục Sư Ngô Hoài Nở.


Ảnh Động Phong Cảnh Đẹp 002


Ảnh Động Phong Cảnh Đẹp 001

    

 

Blogger news

Blogroll

Most Reading